-
THƠ - Tôn Thất Phú Sĩ - 1
1
EM CÓ THẤY LAO ĐAONhất định không , không bao giờ trách cứ
Để tim hồng rộn rịp đến hoang mang
Dòng máu nóng nuôi niềm vui bất tận
Và tình yêu trong suốt một tâm hồn
Lỡ mai này đường dương gian trắc trở
Người xa người ngóng đợi bóng Liêu Trai
Một mai kia bên bìa rừng hoang dại
Ta cùng nhau chia sẻ vết thương buồn
Áo mỏng quá nghe chừng không đủ ấm
Trăng nõn nà ôm ấp dáng yêu thương
Mảnh mai gầy thân anh chênh vênh đứng
Tay bâng quơ níu hình ảnh Thiên Thần
Gió rất nhẹ đủ làm mình vương víu
Ngước nhìn trời thăm thẳm một trời sao
Giữa đêm đen bỗng một vì sao lạc
Rơi xuống trần em có thấy lao đao
Tôn Thất Phú Sĩ
________________________________________________________
2
THƯƠNG EM 14
Viết thay lời một người anh
Chiều hôm qua
Tình cờ thăm phố cổ
Không hẹn hò
Nên chỉ đứng ngó mông lung
Ngại ngùng ngắm những ngả đường ngang dọc
Dòng sông Seine con nước chảy hững hờ
Anh lặng im
Dưới trời xanh yên tĩnh
Lá xạc xào nghe nhịp bước thân quen
Tiếng dương cầm đâu đây vang vọng lại
Đưa anh về một nỗi nhớ xa ...Năm 14
Em xuân hồng rạng rỡ
Anh dây leo quấn quít suốt một thời
Mãi ước ao được làm cây cổ thụ
Ru em vào giấc mộng đẹp bình yên
Hạ chói chang
Anh sẽ là bóng mát
Đông lạnh lùng
Anh che gió che mưaHôm nay đây trở về chốn cũ
Anh bơ vơ vắng lặng ở nơi này
Con đường đó Beautreillis một thuở
Lời yêu thương ấp ủ chuyện trăm năm
Làm sao bước ra ngoài bao ngăn cách
Để cùng em sống lại phút ban đầu
Anh nhớ quá, nhớ điên người ngây dại
Mong bây giờ em giấc ngủ thần tiênĐầu Tháng Năm anh hái chùm hoa may mắn
Gửi tặng em cành Muguet* lung linh
Cõi mịt mù một mình anh an nghỉ
Giấc mộng hờ đâu đó ánh sao băng
Tôn Thất Phú Sĩ
Paris Mai 2005
*Hoa Muguet (Linh Lan)______________________________________
3
TAY NẮM TAY TRONG GIẤC MỘNG TƯƠNG PHÙNG
Thân tặng Anh Chị Trần Phước Hải .
Cảm xúc bài thơ LỠ MAI NÀY của Chị Kim Thành
Đến thăm anh
Chiều nay bên mộ vắng
Nhìn cây thông ngẩn ngơ
Đứng lặng im đợi gió
Em nghe lòng nức nở
Anh còn đây mà hồn ở phương xaEm đã đến
Xin đừng ngần ngại
Nhặt dùm anh viên sỏi cạnh bên mồ
Viên sỏi nhỏ
Là tim anh gửi lại
Cho tiếng hát nào âm hưởng đến ngàn sauNhư ngày xưa
Mình trao nhau chiếc nhẫn
Chứng tích này ràng buộc đến hôm nay
Anh đi rồi thảm cỏ thêm xanh
Suối nước chảy đưa nhạc tình về biển
Dòng sông dài trời đất phủ đầy hoaAnh và em trần gian xa cách biệt
Tình vẫn nồng tha thiết chuổi ngày qua
Em mi cong đọng lại nét kiêu sa
Đôi mắt ướt lệ buồn riêng một cõi
Anh bây giờ khoan thai nghe sóng vỗ
Thân xác này tro bụi sẽ ra đi
Hồn bay theo về tuổi dại xuân thìAnh vẫn đợi
Đợi em về nối lại
Nhịp cầu xưa
Con đường tình diệu vợi
Tay nắm tay trong giấc mộng tương phùngAnh ơi ! ... anh
Đi thăm anh chiều nay không lá đổ
Làm sao tìm cho được lá Diêu Bông*
Lá Diêu Bông mười phương không có
Em tìm hoài chẳng thấy lá Diêu Bông
Trần gian không anh
Lá Diêu Bông là đường dài còn lại
Em vẫn mãi đi tìm
Mịt mùng nỗi nhớ
Và lòng vẫn mơ
Tay nắm tay trong giấc mộng tương phùng
Tôn Thất Phú SĩMột chiều cuối tuần - Juin 2005
* Lá Diêu Bông-Hoàng Cầm
_____________________________________
4BỀNH BỒNG BIỂN KHƠI
Ngày xưa xưa thật là xưa
Em tôi tóc ngắn giày cao má hồng
Trời hành tôi đứng ngẩn trông
Em tôi tóc ngắn má hồng ngó lơTôi về nắn nót bài thơ
Con tằm trong kén nằm chờ nhả tơ
Tơ tằm chưa dệt thành mơ
Con tằm đã chết mộng hờ thiên thuTrên đồi thông gió vi vu
Có con bướm lượn nhởn nhơ cánh vàng
Bướm sao cứ mãi lang thang
Phấn hồng bướm thả mênh mang đất trờiThuyền tôi từ độ ra khơi
Biển xanh sông rộng chơi vơi giữa dòng
Em tôi má vẫn còn hồng
Đời tôi vẫn cứ bềnh bồng biển khơi
Tôn Thất Phú Sĩ
29 Avril 2005______________________________________
5
MÙA THU CỦA CHỊChị ơi chị !
Mùa thu đang vội đến
Tháng chín về trời trở gió se da
Hàng cây dại ven con đường dốc đứng
Cũng trở mình theo nắng hạ ra đi
Nhìn lá thu rơi lìa cành tức tưởi
Chắc chị nhiều tâm sự gửi về anh
Có phải chị đang thấy
Mây trời vương mái tóc
Mây bồng bềnh theo bước chị lang thang
Có phải chị đang mơ
Đôi mắt anh thật hiền
Ngồi kể chuyện trăm năm
Như trong chuyện thần tiên cổ tíchAnh về đây
Giữa thu vàng ngây ngất
Vòng tay ấm đưa nỗi buồn bay mất
Chị không còn ngồi khóc
Bởi bầu trời có muôn vạn ánh sao
Chị đã đọc được
Trên vầng trán anh
Vầng trán thông minh mà độ lượng
Chuyện tình xưa
Một sáng mùa xuân rực rỡ
Có mắt cười thay những nụ hôn" Anh ơi anh !
Xin anh hãy dìu em
Đến chân trời dịu mát
Nơi anh và em
Đã một lần ngồi hát
Bài hát ngày nào hai đứa yêu nhau
Hãy dìu em đi
Trên những con đường xưa hoa mộng cũ
Những con đường thuở đó lá me bay
Con đường đến giảng đường đại học
Quấn quít chân mềm áo lụa Thần Kinh
Con đường dẫn mình
Đến cầu Trường Tiền mười hai nhịp
Mà nhịp nào cũng một cõi riêng ta
Xin anh hãy kể em nghe
Kỷ niệm năm nào
Rộn ràng sân khấu sinh viên
Dưới ánh đèn lung linh mờ ảo
Em đóng vai nữ hoàng sầu não
Bên tình yêu điên đảo Ngô Phù Sai
Sông Hồ Phạm Lãi
Hay Bến Nước Ngũ Bồ áo chéo chân quê "Hôm nay
Mùa thu lại đến
Chị một mình bên mộ vắng đìu hiu
Ôn ngày tháng cũ
Thương mối tình thơ
Lòng nhớ khôn nguôi anh đi biền biệt
Hồn chị trôi dài theo sóng nước mông mênhTình thu sầu !
Tình thu sầu thấm vào lòng đất lạnh
Qua âm vang từ tiếc thương vọng lại
Anh nhận ra
Tiếng chị thì thầm
Chẳng bao giờ chị hết yêu anh
Tôn Thất Phú Sĩ
Paris ngày vào thu
24 Sept 2005__________________________________________
6
CHIỀU THĂM ANH( Để chị Kim Thành nhớ những chiều thăm anh Hải )
Chiều nay đứng trước mộ anh
Giữa mênh mông gió mênh mang đất trời
Em nhìn theo áng mây trôi
Cùng anh ôn lại tháng ngày yêu đương
Anh đi để lại luyến thương
Cho em góp nhặt mười phương lá rừng
Đớn đau khơi ngọn lữa bùng
Sưởi con tim lạnh tận cùng chơ vơ
Suốt đời ôm khối tình thơ
Bây giờ òa vỡ thành tơ lòng rồi
Rối tung trong dạ tơi bời
Hoàng hôn nhuộm tím nỗi lòng cô liêu
Mộ anh nhòa nhạt nắng chiều
Nắng vươn vươn mãi đìu hiu nắng vàng
Hình như trong cõi thênh thang
Một con chim lạ bay ngang cuối trời
Chim bay về phía xa vời
Em trầm ngâm đứng trước mồ người yêu
Lá khô xào xạc gió chiều
Hồn đau em khóc ... khóc nhiều chiều nay
Gọi anh cho hết kiếp nàyTôn Thất Phú Sĩ
Paris Dec. 2005__________________________________
7
SINH NHẬT CHỊ
Viết cho chị Kim Thành
22 Janvier...Sinh nhật chị em nghe như thiếu vắng
Phương trời xa xin gởi một tấm lòng
Mây ngũ sắc đan lưng trời chiếc võng
Để ru hời bóng núi chập chùng buông
Vườn hoa dại khoe mình in sắc thắm
Em hái đoá hồng tặng chị làm duyên
Giọt sương đêm còn đọng lại rất hiền
Mũi gai nhọn đâm tay em chảy máu
Nhớ rất rõ chị ơi mùa xuân trước
Bài thơ nào chị viết giữa mênh mông *
Để em thấy tâm hồn mình rung động
Tìm về anh ôm kỷ niệm một thời
Sinh nhật chị , anh từ nơi yên nghĩ
Ngăn cách nghìn trùng gần gũi hôm nay
Mắt nhiệm màu ẩn hiện đôi chân mày
Rất rộng lượng và chân thành tha thiết
Sinh Nhật chị , tình anh là mưa nắng
Thuở ban đầu ngày tháng đón đưa nhau
Người nhạc sĩ nào một thời thầm lặng
Viết : “ Khúc Tình Ca Xứ Huế ” để đời
Sinh nhật chị , cây phượng hồng xanh lá
Tình Thầy Trò sống lại khoảng trời thơ
Phan Châu Trinh 65 .... Ngày hội ngộ **
Nối vòng tay thân ái đẹp vô cùng
Sinh nhật chị , quây quần quanh tổ ấm
Đàn con ngoan quấn quít bên mẹ hiền
Gió cuối đông còn lảng vảng ngoài hiên
Lòng chị vui như mùa xuân vào hạ
Chị ở bên kia xa thật xa
Vần thơ em viết bay qua nghìn trùng
Cầu mong trong cõi vô cùng
Phượng hồng thắm mãi trong lòng chị yêu
Tôn Thất Phú Sĩ
Paris 22-01-2006___________________________________
8TIỄN NGƯỜI ĐI
Thương tặng chị Kim Thành
Trong ngày sinh nhật anh Trần Phước Hải
Tiễn người nhẹ gót lãng du
Tôi về ôm cả trời thu vào hồn
Bước đi chậm bước bồn chồn
Bỗng dưng tôi nhặt một hòn đá xanh
Ném vào mặt nước trong lành
Hồ gương giao động loanh quanh nhiều vòng
Ghét thương từng giọt máu hồng
Chảy vào tim mạch giòng sông vỡ bờ
Ráng chiều gọi nắng vào thơ
Nỗi lòng rối kín chùm tơ nhện vàng
Người đi khắp nẽo thênh thang
Nhói đau từng mảng tôi mang vào đời
Từ đây bên một góc trời
Rong rêu mờ phủ cuối đời quạnh hiu
Thẩn thờ tôi gọi : Anh ơi !
Chỉ nghe gió khóc bên bờ đại dương
Tôn Thất Phú Sĩ
Bên giòng sông Danube - Austria08 * 2006
____________________________________
9
NỖI NHỚ CHẬP CHÙNG
Nắng cuối hè nhìn mùa thu say ngủ
Bừng giấc nồng Thu hé nụ cười xinh
Cả đất trời ru mình vào biển nhớ
Đường về thăm vui chân bước gập ghìnhAnh vẫn đợi heo may về trước ngỏ
Úa tàn bay cành phượng đỏ cuối mùa
Em có biết người xa xôi trở lại
Mở lòng nghe rộn rả nắng ban trưaXin mùa thu thong dong đừng đến vội
Búp sen hồng hé từng cánh phôi pha
Từ trong hoa đã có màu tinh khiết
Đưa hồn anh phiêu lãng đến nhạt nhoàNước mắt mùa thu
Từng giọt thầm rơi trên lá
Len vào hồn để thương nhớ xa xôi
Anh trở lại
Biết em còn ngóng đợi
Để nghe sầu trôi giạt đến muôn nơi
Rồi mai kia
Nắng tàn phai trên lối
Ngón tay thon lần xâu chuỗi Mân Côi
Anh chợt thấy rất nhiều điều kỳ lạ
Chúa trên cao lòng chua xót ngậm ngùiTừ bao giờ
Mùa thu về thay lá
Câu hẹn thề thủ thỉ với trời thu
Chẵng khi nào
Dòng sông thôi ngừng chảy
Bến bờ xưa
Có giữ được thuyền đâu
Tôn Thất Phú Sĩ
Pékin Septembre 2005
____________________________________10
ƯỚC GÌ TÔI LẤY ĐƯỢC NÀNG
Ước gì
Trong trái tim nàng
Vẫn còn một chỗ
Để dành cho tôi
Ngại ngần
Tôi gởi bài thơ
Mong tim đón nhận
Vần thơ vụng về
Ước gì
Mái tóc nàng xanh
Rẽ ngôi đường thẳng
Để tôi lạc vào
Mong manh
Sợi tóc tơ hồng
Trói chân tôi lại
Cột đời đi hoang
Ước gì
Trong mắt nàng buồn
Cho tôi giọt lệ
Nàng thường nhớ ai ?
Lặng im
Tôi lại ước thầm
Lỡ mai tôi chết
Lệ này riêng tôi
Ngu ngơ
Mộng ước lên trời
Hồn tôi lạc lõng
Giữa đời mộng mơ
Ước gì tôi lấy được nàng *
Xây hồ bán nguyệt cho nàng rửa chân
( * ca dao)
Tôn Thất Phú Sĩ________________________________________
11
NGƠ NGÁC GIỮA ÂM XA
Thôi đã hết nay xin từ giã biển
Vẫy tay chào nước mắt ướt quanh mi
Ta muốn gởi cho ai lời trăn trối
Biết biển buồn khi tiễn một người đi
Trong yên lặng nhìn trùng khơi thức giấc
Màn đêm đen lùi khuất sau chân trời
Biển hiểu không khi vừng Đông rực sáng
Lòng nhớ nhung ta nuối tiêc ... Biển ơi
Sóng vẫn vỗ vào mạn thuyền già cỗi
Điệu ru mềm hôn mái tóc rong rêu
Ta và Thuyền lặng nhìn nhau lần cuối
Để ngàn đời ngơ ngác giữa âm xa
Cõi trần gian mong manh là bọt sóng
Tan vỡ dần theo gió khóc phân ly
Ta đã đến khi biển thầm thì gọi
Giờ ra đi biển có nhớ nhung gì
Con tàu đó xác thân vùi trong cát
Nửa thân tàn nằm yên ngủ thâm sâu
Nửa thân kia vương víu vọng trời cao
Con chim biển khóc tình sao Bắc Đẩu
Ta cùng tàu quảng đời dài gắn bó
Hải âu bay quấn quít suốt một thời
Giờ buông tay nhìn biển xanh chới với
Ta xin làm con sóng vỗ về em
Tôn Thât Phú Sĩ
Février * 2006__________________________________
12
XIN ĐỪNG HỎI BIỂN
Người ơi ! sóng gió trùng khơi
Lòng ta hạt muối mặn môi người tình
Hỏi làm chi cứ lặng thinh
Để nghe biển hát một bài tình caBờ cát trắng , chân trời xa
Gót chân kỷ niệm thiết tha ngọn triều
Thuyền ra cửa biển tiêu điều
Người đành ở lại trăm chiều quạnh hiuSóng cao bão nổi tơi bời
Thương nhau biển vẫn muôn đời màu xanh
Trách làm gì biển mông mênh
Biết đâu là bến mà trông mà chờThuyền theo trăng nước lững lờ
Tình em gởi lại bên bờ Đại Dương
Tôn Thât Phú Sĩ
Paris Juillet 2006______________________________
13
NGƯỜI THƯƠNG
Mai về gặp lại người thương
Hoa xoan ngày ấy vấn vương đến giờ
Em ngồi yên để ta mơ
Xa nhau một khắc ta chờ ngàn thu
Thuyền đi ôm mộng viễn du
Đời ta mãi mãi ngục tù trong em
Đâu đây tiếng hát êm đềm
Cho dây tơ vướng một vòng ngũ cung
Tình ta một cõi vô cùng
Bàn tay lệ nhỏ mắt chùng bờ mi
Dặm ngàn một cánh chim di
Ta ôm gối mộng tình si giữa đường
Lối mòn mờ mịt hơi sương
Trong bao la đó sông Tương chập chùng
Tặng em một đoá vô thường
Để em quên hết nỗi buồn quạnh hiu
Chiều nay gió thổi trăm chiều
Ta dang tay rộng đón chiều thương yêu
Tôn Thất Phú Sĩ
21 * 08 * 2005
____________________________________14
MƯA THÁNG 6
Mưa tháng sáu rớt trên thành phố mộng
Phù sa về mặn ngọt dòng sông Seine
Chiếc thuyền tình đêm nay không bến đỗ
Em đi rồi năm tháng cũng trôi theo
Mùa xuân chết dấu mình trong cuống lá
Má em hồng mãi mãi một tình xa
Dòng người đi túa ra trăm nghìn ngả
Riêng mình anh một ngả cụt không hồn
Cố vươn tới với trời cao vòi vọi
Gôm mây xanh êm ái lót thơ tình
Mắt ai trong mơ hồ nhìn thấy đáy
Tim phập phồng bong bóng nước vỡ toan
Anh dang tay hứng cơn mưa đầu hạ
Gửi cho em không thiếu một giọt nào
Em bây chừ hẳn đang vui... với nắng
Anh ngồi đây đếm từng giọt mưa buồn
Chợt tỉnh lại bây giờ anh mới hiểu
Từng giọt buồn là những giọt mưa tuôn
Mưa tháng sáu ... mưa như cầm chĩnh đổ
Mưa rạt rào như tiếng giục lầu chuông
Tạnh mưa rồi trời bỗng vui chi lạ
Màu ráng hồng tia sáng rớt lung linh
Tôn Thất Phú Sĩ
28 Juin 2005_______________________________
15
GIỌT MƯA NGÀ
Vài giọt mưa run rẩy
Thì thầm rơi trên má
Có chút gì thiết tha
Công viên vàng hiu hắt
Chiều đông tàn đi qua
Đêm giao thừa lạnh giá
Giọt sầu - giọt mưa sa
Góc phố buồn thiu đêm cuối đông
Một chiếc que diêm - một ánh hồng
Một bóng đèn đường mờ mưa bụi
Một trái tim nồng một khoảng khôngMột bóng xa dần với bóng đêm
Hạt mưa xao xuyến rơi bên thềm
Trong tôi như có gì đang mất
Một thoáng mơ hồ chưa biết tên
Đưa tay hứng giọt mưa ngà
Mờ mờ phố vắng lệ nhoà nước mưa
Tôn Thất Phú Sĩ
_____________________________________16
MẸ ƠI !
Sữa mẹ ngọt ngào nuôi con lớn
Tiếng nói đầu đời gọi Mẹ ơi !
Mẹ ơi ! tiếng gọi từ thơ ấu
Ấm áp tim con suốt một đời
Từ thuở ngỡ ngàng đi chập chững
Mẹ làm điểm tựa bước chân son
Vừa đi vừa ngả trong tình mẹ
Lớn thật nhanh cây mạnh xanh chồi
Buổi chiều nắng ngủ trên cành phượng
Tan học chờ con trước cổng trường
Bóng mẹ chập chờn bên cửa lớp
Rộn ràng quen thuộc dáng thân thương
Con lớn khôn theo mùa chinh chiến
Non sông giục giã đó mẹ ơi
Mẹ đâu còn biết ngày vui nữa
Lòng mẹ buồn , suối lệ ngàn khơi
Tóc xanh bỗng chốc thành tơ trắng
Làm suối tình con chảy trở trăn
Mẹ ơi ! tiếng gọi từ nhung nhớ
Là tiếng thiêng liêng tự muôn đời
Tôn Thất Phú Sĩ
08 mai 04
Fête des mères
Paris * Mai 2006________________________________________
17
Một Thoáng Mong Manh
Anh tự hỏi
Bây gio..em+` đang ở nơi nào
Dù em đến một phương trời vô tận
Anh vẫn bềnh bồng theo bước chân em
Như nắng như mưa
Qua đủ bốn mùa
Anh vẫn nhớ
Và muôn vàn nhung nhớ
Chiếc bóng thẩn thờ
Bờ cát nghiêng nghiêng
Để biển và cát ru lòng anh ngóng đợi
Mãi mãi bên em
Giấc miên trường sóng vỗCó thể nào
Làm sao biết được
Lời hẹn hò chỉ là thoáng chiêm bao
Em bên này nhớ
Anh bên kia mong
Khoảng giữa là trời xanh mây biếc
Và ngàn năm chỉ là giấc mộng hờNhư vậy đó
Bờ bên này rất gần bờ bên kia
Mình vẫn xa ngàn dặm
Con sông chảy qua bao miền ước vọng
Hai bờ sông vẫn mãi mãi song song
Biết đến bao giờ sông về với biển
Để dạt dào ru sóng vỗ mênh môngChiều nay
Anh ngồi đây ngóng đợi
Bên dòng sông Seine xuôi nhẹ chiếc du thuyền
Rẽ làn sóng ra làm hai con nước
Tan dần vào sau đám cỏ rong rêu
Anh chợt nhận ra
Em chỉ là cánh gió
Thổi vào hồn anh một thoáng mong manh
Tôn Thất Phú Sĩ
Paris, Sept. 2005_______________________________________________
18
MÙA THU VỘI ĐẾN
Thu chưa về sao nhớ
Cuối hè nắng còn chao
Thương nhau từ thu trước
Giờ tình đã lao đao
Mùa thu vội vã đến
Dù hè vẫn chưa đi
Trăng vẫn tròn cõi mộng
Nắng vẫn còn lênh đênh
Anh đi qua ngõ ấy
Tìm lối hẹn ngày xưa
Giờ xa vắng người mơ
Con đường buồn biết mấy
Trái tim đang rạn nứt
Cuối hè nắng chói chang
Chợt mưa sầu tháng Tám
Cho lòng thêm hoang mang
Em về đâu ... đêm nay
Khơi làm chi nỗi nhớ
Niềm thương đau khắc khoải
Mưa tháng tám bay bay
Tình anh rụng vào Thu
Vỡ ra từng mảnh vụn
Theo cuộc đời dang dở
Tan vào cõi sương mù
Tôn Thất Phú Sĩ
Paris 11/ 8 /2005___________________________________
19
QUÊ MẸ
Lòng nôn nao mong về thăm quê mẹ
Thời gian trôi không kịp để mong chờ
Đời lam lủ quằn đôi vai bé nhỏ
Ngày ngắn dần mà đêm cứ dài thêm
Vẫn ở đó , nơi chôn nhau cắt rốn
Đà Nẵng thương Non Nước gọi Sông Hàn
Cánh chim di một đời bao nghiệt ngã
Phương trời xa chẳng ngại quảng đường bay
Buổi chia ly không kịp lời nhắn nhủ
Trái tim non năm ấy mượt mà xanh
Đến bây giờ ta không còn gì nữa
Ngoài tình yêu và giấc mộng tan tành
Gió heo may bên ngọn đèn hiu hắt
Bóng mẹ ngồi đan áo lạnh mùa sau
Con nhớ mẹ nâng niu tình đã mất
Biết lấy gì chuộc lại lỗi lầm đau
Quỳ lạy mẹ từ đây xin sám hối
Nợ tang bồng con trả lại núi sông
Bên bia mộ thành tâm lời khấn nguyện
Hồn con tìm được Mẹ giữa hư không
Tôn Thất Phú Sĩ26 Oct. 2005
___________________________________
20
MỘT ƯỚC MƠ
Hôm đó sao em buồn vô cớ
Mắt lệ rưng rưng tiếng thở dài
Có một loài chim không biết hót
Nắng còn ngủ muộn sớm ban mai
Mẹ hiền vội vã chân rảo bước
Mua món quà thêm buổi chợ trưa
Miệng cười hớn hở bàn tay nhỏ
Em bé chờ bên song cửa thưa
Chiếc xe chở khách leo sườn núi
Hoa dại phân vân giữa đất trời
Nhà em từ độ mùa bão lớn
Có còn cây phượng nắng hồng tươi
Bài Thánh Ca Noel năm trước
Lại bắt đầu rạo rực mùa đông
Mơ ước cũ một lần mơ lại
Mùa đông sau sưởi ấm tương phùng
Giang Sơn đã hết thời chinh chiến
Tưởng ngẩn cao đầu với thế gian
Nỗi hờn nhược tiểu đeo đẳng mãi
Liệu còn kiếp khác để xoay vần
Tôn Thất Phú Sĩ_______________________________
21
XIN CẢM ƠN
Cảm ơn em chuyện trò cùng anh
Mùa thu se lạnh nắng vàng hanh
Ngày hôm nay buồn dài vô tận
Bỗng thấy lòng vui đến vạn lần
Em ở từ xa về với anh
Khu vườn xinh xắn toàn lá xanh
Lững lờ sắc biếc màu mây nước
Chợt nở nụ hoa đỏ thắm cành
Em đến cho anh một món quà
Giấu trong ánh mắt một niềm vui
Con chim tha rác về làm tổ
Hoàng hôn rực sáng trước hiên nhà
Xin cảm ơn em cảm ơn đời
Dầu cho nhan sắc kém màu tươi
Tình yêu bay bướm thời son trẻ
Giờ tưỡng chừng mình vẫn hai mươi
tôn thất phú sĩ
Paris 21 Nov. 2004______________________________________
22
TỪ SÔNG SEINE ĐẾN DƯƠNG TỬ
Nắng ở trời Tây lạc đến đây
Đem theo thao thức tận phương này
Dòng Seine lơ lẳng vào Dương Tử
Đất trời hừng hực ngọn triều sayNước bạc thượng nguồn tuôn về biển
Ngất ngây ngọn đuốc sáng trời Đông
Ta đi mơ ước tình sông núi
Phơi phới tình ta nợ núi sôngBiết đến bao giờ ... ta hỏi ta
Bên kia ngọn núi tít mù xa
Phù sa mặn ngọt bờ sông Cữu
Ta gởi về em nỗi nhớ nhà
tôn thất phú sĩ
Pékin
20/08/2004_______________________________
23
XIN CHỚ HỮNG HỜ
Xôn xao lối cũ tìm về
Thênh thang mộng đẹp bốn bề lên ngôi
Thơ tình nhỏ xuống bờ môi
Rớt rơi trên những cung đời giăng tơ
Chợt nghe một thoáng ngẩn ngơ
Hình như có một vần thơ đợi chờ
Người ơi xin chớ hững hờ
Hãy nương theo gió đôi bờ có nhau
Ta chừ hẹn ước mai sau
Triền miên sóng vỗ con tàu ra khơi
Buồn vui biển vẫn gọi mời
Trời xanh muối mặn một đời khát khao
Lặng thinh ngồi đếm trời sao
Thuyền mơ ghé bến biết bao nhiêu tình
Mênh mông một cõi riêng mình
Trăng trôi đầu núi nghiêng nghiêng chập chùng
Tôn Thất Phú Sĩ_______________________________________________
24
ANH VẪN BIẾT KHI EM THÀNH QUẢ PHỤ
Cảm xúc bài thơ Bỗng Một Hôm * KIM THÀNH
Anh vẫn biết khi em thành quả phụ
Đời âm thầm ngày tháng trong cô đơn
Trên trời cao một cánh chim lẻ bạn
Trần gian này còn một nỗi nhớ mong
Nhất định không, anh không bao giờ chết
Đường thênh thang đi nhặt nắng hôn hoàng
Anh vừa đến một phương trời xa lạ
Tình em trao anh mở hội hoa đăng.
Anh đang ngủ trong luân hồi xa thẵm
Điệu ru buồn rơi từng giọt vu vơ
Bỗng dưng thấy nhịp tim như rạn vỡ
Ta dìu nhau qua những bước phong trần
Em biết đấy tình anh từ vạn kỹ
Đẹp vô cùng vằng vặc ánh trăng thu.
Giờ quạnh quẽ hồn anh như băng đảo
Lời thề xưa tan vào cõi sương mù
Mưa mưa hoài mặt trời chưa trở lại
Nhịp cầu xưa nối lại hai bờ sông
Ngày tháng cũ đưa em vào cõi mộng
Niềm nhớ thương chôn chặt đáy tâm hồn
Rồi một sớm khi em vừa thức dậy
Chim hót vang điệu nhạc vui bên hè
Anh đâu rồi ... gối ôm ướt đầy lệ
Em bàng hoàng đau đớn sau cơn mê.
Tiễn anh đi, em tiễn anh lần cuối
Lời kinh cầu còn vọng mãi sau lưng
Cỏ xanh non xanh tận đến bìa rừng
Anh không chết, anh nằm đây yên ngủ
Anh thong thả đi trong lòng vũ trụ
Riêng mình em đời bỗng thành lặng căm
Mắt cứ nhìn vào một cõi xa xăm
Tìm nơi đó tình anh và kỷ niệm
Tôn Thất Phú Sĩ
01/2004____________________________________
25
PARIS ... ANH TÌM EM
Thương kính viết tặng Cô Kim Thành và Thầy Trần Phước Hải
Cảm xúc khi chợt đọc bài thơ Em Đã Trở Lại Paris
Nghe em nói
Em đã trở lại Paris
Anh vội vàng tìm em nơi phố cổ
Không phải thân anh ngày xưa em thương mến
Mà là linh hồn anh một thuở yêu em
Anh vẫn không tìm được
Người em gái cùng anh đi tìm đất hứa
Mái tóc bồng bềnh theo nắng theo mưa
Anh trở lại đây
Chờ em trên bia đá
Tấm bia mòn nơi cổ mộ trăm năm
Hình như có một khoảng cách
Giữa chúng mình
Một khoảng trời xanh ươm mây trắng
Lạnh lùng, hoang vắng
Nhưng anh không nghĩ
Tình yêu mình hoá đá đâu em
Paris thành phố của tình yêu lãng mạn
Thêm tình mình một dạ thủy chung
Tháng Bảy mưa ngâu còn có ngày gặp mặt
Anh và em đâu còn dịp tương phùng
Kỷ niệm chập chùng
Rơi đâu đó
Giọt nước mắt anh cayBờ sông Seine in dấu chân em bước
Hồn anh theo từng ngọn cỏ em qua
Tiếng thở đau từ hư vô vọng lại
Vẫn còn đây dấu vết thuở ban đầu
Khải Hoàn môn những con đường hội ngộ
Tình của mình cũng nở rộ trong tim
Em ơi ! mỗi lần nghe sóng vỗ
Là mỗi lần anh tâm nguyện cầu xin
Nhưng em hiểu
Đâu có phải lần nào
Sóng cũng dịu dàng hôn bờ cát em điAnh tìm em giữa phố Paris
Chuyến Métro cuối về đến gare Montparnasse
Paris đêm huyền diệu
Ánh đèn màu mờ ảo lung linh
Anh vẫn đi tìm em
Đi tìm hoài như một kẻ vô tâm
Tôn Thất Phú Sĩ
Paris Mars 2005________________________________________________
26BIẾT ĐÂU BÂY GIỜ CHỊ ĐÃ QUÊN
Chị có biết không
Lâu lắm rồi em trông thư chị
Ngoài kia trời đang bão nổi
Mà em ngồi đây ngóng đợi nắng hanh vàng
Miệng môi em khô cóng
Viên thuốc đắng dỗ dành
Mong tìm chút bình yên cho tâm hồn lắng đọng
Để nghe đâu đây lời chị nói
Dù thế nào chị vẫn không quên
*
Có phải bây giờ chị đã quên?
Từ bên này
Xa xôi
Em đang nhìn vào mắt chị
Mắt chị trong như dòng suối mát
Bát ngát những giọt mưa
Nhưng đâu rồi hình bóng của em xưa?
*
Em vẫn nhớ
Đêm Ba Mươi Tết
Pháo Giao thừa đón mừng năm mới
Mùa xuân về rạo rực một niềm vui
Chị chợt nói với em
Chị thương người chung thủy
Thương những mối tình đẹp tựa bài thơ
Những mối tình không nói được một lời
Nhưng tha thiết hơn vạn lời đã nói
Hình như
Em chưa bao giờ
Nói với chị một lời
Một lời từ con tim bé nhỏ
Nhưng chị ơi
Chắc chị đã biết
Em chỉ có một lời tha thiết trong tim
*
Bây giờ Paris đã vào Thu
Vườn Luxembourg đầy lá vàng nức nở
Em lang thang tìm con nai vàng ngơ ngác
Nhưng nào có thấy gì đâu
Chỉ nghe bàn chân em xào xạc
Đạp trên lá vàng khô
Và thấm thía từ bao giờ
Nỗi buồn tan tác của chàng Lưu*
*
Chi ̣ đã xa rồi sao
Xa thật rồi sao?
Bên kia sông vẫn còn đường tao ngộ
Đón thuyền hoa về Bến Đợi sông Mây
Trời chỉ mới đổ một cơn giông
Mà tai biến đến với em như sóng thần hồng thủy
*
Em không trách chị đâu
Chuyến lữ hành chị vừa đến điểm hẹn
Chuyến xe cuối cùng đã lên được con dốc
Em vẫn tin
Mắt chị vẫn trong như dòng suối mát
Bát ngát những giọt mưa
Và hình bóng em xưa...
*
Cũng có thể
Biết đâu bây giờ chị đã quên
Tôn Thất Phú Sĩ
10-10-2006
*Lưu Trọng Lư_______________________________________
27
NGÀY XƯA YÊU DẤU
Kính Tặng tác giả CD MẤT ANH EM LÀM THƠ
Ngày xưa em không làm thơ
Vì anh là cả bài thơ trong hồn
Tình em sương khói cô thôn
Chập chờn ẩn hiện một dòng sông xanh
Giọt mưa còn đọng trên cành
Là giọt nước mắt để dành cho nhauTrước sau dù bỏ em đi
Hồn anh quanh quẩn thầm thì bên em
Tưởng chừng hạnh phúc dài thêm
Thiên đường mở cửa trần gian vẫn hồng
Ngày qua ngày mỗi mặn nồng
Thuyền về bến đậu trăng lồng biển khơiHỏi anh yêu dấu nơi đâu
Chân trời góc bể hay đang qua cầu
Tóc em xưa - ướm tình đầu
Làm em gái mộng bên lầu hong tơ
Tóc chừ sợi nhớ sợi mơ
Rối tung duyên kiếp nghe chừng hư haoTặng em chi một vết dao
Cắt ra ngàn mảnh con tim khổ này
Nghiêng vai choáng váng hoả mù
Chờ anh bốn bể thiên thu gọi về
Về đi khâu lại anh ơi
Vết thương rướm máu khóc đời lạnh tanh
Tháng Ba giọt nắng mong manh
Rơi đây rớt đó xung quanh mặt hồ
Em giờ chẳng biết đi mô
Ngồi trong hoang lạnh giữ mồ người yêu
Tôn Thất Phú Sĩ
Paris * Mars * 2005______________________________________
28
SINH NHẬT LỤC TUẦN
1er October 2002
Sinh nhật tôi đất trời sao ủ rũ
Con cắt kè tắc lưỡi suốt đêm thâu
Mùa thu buồn ru từng cơn mưa bụi
Dòng sông xanh con nước chảy đục ngầu
Một ngọn nến chập chờn tầm gió thổi
Tuổi 60 đời chưa hết lung linh
Thôi xin được bình yên làn sóng nhỏ
Một chiều thu thuyền lặng lẽ ra khơi
Đời tôi đó đầy tuyết rơi nắng cháy
Chợt vui mừng bắt gặp những rừng hoang
Con thú nhỏ lang thang bên bờ suối
Từng bước thầm góp nhặt những vần thơ
Sinh nhật tôi mùa thu về gõ cửa
Tặng món quà làn gió lạnh se da
Tóc mượt mà võ vàng trôi trên lá
Thương mùa thu không biết tự bao giờ
Mừng Sinh nhật thổi 60 ngọn nến
60 năm một giấc mộng hoang đường
Hoa vẫn đẹp nhưng sắc màu đã nhạt
Máu trong tim luân chuyển chậm phần nào
Tạm dừng chân hỏi thăm khu phố lạ
Em mùa thu thấp thoáng tự bao giờ
Tôi vui quá nên ôm tròn trái đất
Lòng hỏi lòng ta vẫn sống trong mơ
Tôn Thất Phú Sĩ___________________________________
29
HẸN NGÀY MAI
Con đường ấy trưa vàng nắng ấm
Ai hẹn ngày mai sẽ đến thăm
Guốc cao từng bước rơi thành nhạc
Rớt xuống tim anh trống dập dồn
Ngồi nơi gác trọ nhìn ngơ ngẩn
Dáng ai thấp thoáng ráng chiều buông
Phân vân tà áo bay trong gió
Quyến luyến em về quyện gót chân
Em đem mây xuống thành mưa bụi
Ướt làn mi dại thật dễ thương
Hẹn rồi lỗi hẹn thêm xa vắng
Để lòng mong đợi mãi còn vương
Trăng lên đỉnh núi nhìn phố thị
Ai vẫn rong chơi quên lối về
Bài hát nào em thường hay hát
Sợi tóc nào để lại dư hương...
tôn thất phú sĩ
Paris 31 mars 2005 ._____________________________________
30
ĐÀN BỒ CÂU
Đàn bồ câu đã lìa xa mái ngói
Những hạt thóc vàng vung vãi bên hiên
Tôi hát khẽ bài ca dao ngày nhỏ
Bồ câu không về , hạt thóc lặng im
Nắng vỡ oà cho màu vàng hoang dại
Gió xoay chiều đẹp mãi nắng phân vân
Tôi cố níu những ngày thơ đã mất
Để tìm quên những năm tháng phong trần
Trở lại đây lang thang nhìn cảnh lạ
Vẫn nhớ hoài mang máng dáng em xưa
Đứng thẩn thờ mắt nhìn qua song cửa
Bóng hoàng hôn tím ngắt lạnh chiều buông
Ước ao gặp một bàn tay ấm áp
Chạm nhẹ thôi đủ vơi bớt ngại ngần
Mong vài phút ... xin cho tôi sống lại
Ôm mẹ già , ôm hết những người thân
Đàn bồ câu đã quay về mái ngói
Mùa thương yêu xây tổ ấm yêu thương
Từng cọng cỏ cho tôi nguồn cảm hứng
Viết vần thơ tình ... ca ngợi quê hương
Quê hương tôi hình cong chữ " S "
Đất nước tôi hùng vĩ " VIỆT NAM "
Vẫn cầu mong tuổi vàng tôi còn đẹp
Để có ngày
Bỏ dòng sông SEINE
Về ôm hôn dòng sông CỬU
Uống nước sông HƯƠNG
Và tắm nước sông HỒNG
Tôn Thất Phú Sĩ___________________________________
31
NGHE ĐỜI THỨC GIẤC
Những nỗi sầu cuộc đời trôi rất khẽ
Đủ làm đau một chút xíu mà thôi
Có những lúc thấy mình như ngóng đợi
Hình bóng nào rất nhỏ rất xa xôi
Một cái gì mỏng manh nhưng khó vỡ
Tưởng rằng quên nhưng lại nhớ vô vàn
Em đứng đấy thật mơ hồ xa vắng
Con phố chiều mưa bụi vấy gót chân
Ở trong ta có nhiều điều mới lạ
Yêu rất nhiều hồn rạng rỡ màu xanh
Tuy có lúc cũng buồn trong hiu quạnh
Sầu chập chùng lặng lẽ đến vây quanh
Ai biết được lòng ta đang tính nhẩm
Đếm niềm vui trên mười ngón tay gầy
Con tim hồng bỗng dưng như sống dậy
Để mơ hồ một hạnh phúc đâu đây
Phía xa tít hai bờ sông hội tụ
Bờ bên này ôm chặt bờ bên kia
Xin người về cùng ta say sóng nhạc
Bên cung đàn tiếng hát giữa trời thơ
Trời Paris mùa thu rưng rưng nắng
Dòng sông SEINE mát rượi gió ban mai
Và cứ thế thả hồn theo mây nước
Ngày qua ngày ta thương quá người ơi
Tôn Thất Phú Sĩ_________________________________________________
32
TRỞ MÙA
Ngày vui chim hót nắng bình minh
Cành cây trơ trụi bỗng trở mình
Nghe tiếng vi vu từ mạch sống
Chợt thấy mầm xanh cuống quýt nhanh
Trời hồng trong vắt gợn cụm mây
Bềnh bồng trôi dạt về phương này
Ta ngơ ngác ngóng về quê Mẹ
Mây vẫn bềnh bồng trôi đó đây
Tình yêu len lén từ ngọn cỏ
Tìm mùa xuân ấm hát vu vơ
Bên kia còn có ai đứng đợi
Bên này ta cứ ngẩn ngơ mơ
Trèo lên con dốc đầy sương ướt
Chợt nghe thông reo heo hút ngàn
Ước gì ta biến thành cơn gió
Thổi cả rừng mơ để được yêu
Bỗng dưng từ thiên thu ai gọi
Im lặng trong ta tiếng thác gào
Tôn Thất Phú Sĩ______________________________
33
CHỊ TÔI
Chị tôi từ thuở đôi mươi
Tóc huyền buông thả nụ cười trên môi
Gọi chào luôn một nét tươi
Thắm duyên đọng lại theo mười ngón tay
Chị tôi ngọn gió heo may
Ươm mưa vào nắng đong đầy niềm vui
Chị là hương sắc đất trời
Cho em gọi gió đưa lời tình ca
Thênh thang một giãi ngân hà
Tiếng lòng vang vọng sao mà thiết tha
Phải chăng dòng suối chảy qua
Bên cầu để lại một tà áo bay
Thương em chị ở bên này
Em về bên đó tháng ngày chênh vênh
Một mùa thu lạnh buồn tênh
Có con đò nhỏ lênh đênh ghé bờ
Thuyền hoa đưa chị về mô
Cuối thôn em đứng chơ vơ nỗi buồn
Trông kìa dưới nắng hoàng hôn
Sương chiều phủ kín lối mòn chân quê
Chị là nửa mảnh trăng thề
Cho em gọi gió đưa về nẻo xa
tôn thất phú sĩ
Paris 11 Avril 2005______________________________
34
TIẾC THẦM
Bây giờ thì đã hết mộng mơ
Nhưng vẫn nhớ thời mơ mộng đó
Bên gốc phượng già em đứng đợi
Lá xạc xào hôn nhẹ gót chân
Anh biết rõ mình còn run sợ
Vì tình yêu chỉ chớm ban sơ
Như sợi nắng rơi trên vũng tuyết
Mùa Xuân về một thoáng bâng quơ
Anh là cát chờ thuỷ triều đưa sóng
Xoá tan đi vết tích bước chân hoang
Em chợt lớn thì trái sầu vừa chín
Tự hỏi lòng sao tình quá xa xôiTuổi xuân qua lặng lẽ tự bao giờ
Tôn Thất Phú Sĩ__________________________________
35
CHUYẾN TÀU CUỐI
Xa tàu rồi buồn vương vương tóc trắng
Nhớ mênh mang con sóng vỗ mạn thuyền
Tấm Hải đồ chợt sáng trưng trong nắng
Hải âu bay tưởng suối tóc em mềm
Tàu thả neo lặng im nằm mơ mộng
Nghe thì thầm như tiếng mẹ ru con
Ta với tàu cả một đời giao động
Giờ tàu đi , ta côi cút mõi mòn
Tàu nhấp nhô cho lòng thêm đau đớn
Hồn chơi vơi theo tiếng máy rì rầm
Biển dỗi hờn theo em vào tuổi lớn
Đợt sóng ngầm ray rức mối tình câm
Cuối Hải trình mơ thấy mình hoá thạch
Như Tượng nàng trông đợi bóng tình quân
Tàu đi xa nhẫn tâm không quay lại
Nhớ biển nhớ thuyền nước mắt rưng rưng
Con dã tràng xe từng viên cát nhỏ
Anh mơ màng đếm từng ngày ... ngày qua
Trong nuối tiếc dường như mình trẻ lại
Theo con tàu phiêu bạt khắp miền xa
tôn thất phú sĩ__________________________________
36CHIẾC BÓNG
Hồng Vân diễn ngâmTrên tàng cây đàn chim đua nhau hót
Bài ca dao ai hát giữa ban trưa
Em ngang qua che nụ cười khó hiểu
Anh nghĩ thầm em gởi chút riêng tư
Tuổi 18 tâm hồn nhiều bí ẩn
Ngỡ rằng em len lén mắt trao lòng
Em hiện hữu nhưng chập chờn chiếc bóng
Ta lung tung dạo bước khắp thiên đường
Đứng ở đó mà ngu ngơ xao xuyến
Nhìn trời trong và mây trắng lang thang
Ta thấy được tình yêu vừa chạm nắng
Đã vỡ oà theo tiếng suối reo vui
Thôi biết rồi , em đừng tinh nghịch nữa
Thoáng bâng quơ một ảo ảnh lung linh
Trong mắt nhìn chứa lắm điều ngộ nghĩnh
Nụ cười tươi nhưng đầy ắp hững hờ
Nhiều tưởng tượng nên thấy đời tươi trẻ
Đầy chông gai , tình cảm vẫn còn nguyên
Đi lang thang thăm viếng khắp mọi miền
Tìm hình bóng ngày xưa dù mộng mị
Chiếc bóng đó là trăng hay là gió
Là muôn sao lộng lẫy giữa trời cao
Là tình yêu ôm ấp tự thuở nào
Đến bây giờ vẫn vấn vương trong nắng
Và hôm nay bỗng dưng ta gặp lại
Tôn Thất Phú Sĩ
Paris . oct . 2005
______________37
HOA CỎ
Gió heo may hắt hiu đời viễn xứ
Thương nhớ về người thân thiết phương xa
Mùa thu Paris đứng nhìn lá rụng
Hoa cỏ bay bay theo nỗi nhớ nhà
Từ bao giờ có một loài cỏ dại
Mọc lót đường cho bước chân lang thang
Hoa cỏ dại ven hai bờ sông vắng
Ngày tháng năm mong bóng dáng ai về
Người lỗi hẹn đi không quay trở lại
Hoa cỏ úa tàn trong suốt mùa đông
Để mùa sau hoa chạnh lòng nở muộn
Người không về hoa nở trắng bờ sông
Hoa cỏ mọc ven hai bờ sông vắng
Người không về hoa nở trắng tinh khôi
Bỗng một hôm người trở thành thiếu phụ
Ven bờ sông hoa cỏ rụng tơi bời
Tôi giẫm nát một vùng hoa cỏ dại
Để nghe lòng rung động đến chơi vơi
Để nghe hồn bay vút tận muôn nơi.......
tôn thất phú sĩ______________________________
38
LÁ THƯ TÌNH
Những lá thư tình ngày xưa anh viết
Chiều hôm nay đọc lại thấy bồi hồi
Chợt mắt em rưng rưng như muốn khóc
Khóc thật rồi nước mắt mặn bờ môi
Những yêu thương viết bằng màu mực tím
Đến bây giờ màu tím đã phôi pha
Tờ giấy m̉ỏng chứa bao nhiêu mơ ước
Úa vàng theo năm tháng phủi bụi mờ
Mất anh rồi thư tình thành vô nghĩa
Có còn chi ngoài thoáng nhớ mông mênh
Anh thường bảo : sau mưa trời lại sáng
Riêng mình em mưa cứ mãi bồng bềnh
Thôi xin xem thư tình là giấy vụn
Đốt thành tro thả vào cõi hư không
Cơn gió đến đưa em vào cõi mộng
Để thấy lòng thanh thản đến vô cùng
tôn thất phú sĩ
15 Avril 2005____________________________________
39
MÙA XUÂN VỀ
Có đôi chim nhỏ hót trong vườn
Âu yếm tỏ tình rất dễ thương
Tha vài cọng cỏ rồi bay vụt
Chốn an bình xây tổ uyên ương
Nhành mai trước ngõ đang say ngủ
Bỗng giựt mình nhú vài nụ xanh
Mùa Xuân len lén vào mạch sống
Bâng khuâng gió nhẹ nắng vàng hanh
Bươm bướm ẩn mình từ đông trước
Tưởng đã chết rồi trong lá khô
Ô hay ! Xuân đến nào ai đợi
Bướm nhởn nhơ bay phấn bụi mờ
Có chàng trai chợt thấy mình lớn
Trong lòng chợt thấy suối yêu đương
Cô con gái nhỏ sau hai lớp
Xuân này sao em đẹp nhất trường
Ai đi ngoài chốn xa ngàn dặm
Trở về rũ tấm áo phong sương
Bên nồi bánh tét vừa mới chín
Mùa xuân êm ấm đẹp lạ thường
Mưa xuân tựa tấm màng sương mõng
Che chuyến đò ngang qua bến sông
Tôi vui ... vui quá nên tôi đã
Cắn vỡ xuân ra từng mảnh hồng
Tôn Thất Phú Sĩ
2006________________________________
40
CÔ GIÁO
Một thời con gái đẹp tinh khôi
Một trái cerise ngọt đầu môi
Một con chim hót trong vườn nắng
Một nụ hoa tình riêng của AnhXanh xanh tóc bím hồn như lá
Mắt biếc thơ ngây dáng xuân thì
Giã từ áo trắng mùa hạ cũ
Bỏ lại sau lưng tuổi ngọc ngàLàm cô giáo Quảng Đà một thuở ***
Mang theo đời những kỷ niệm buồn vuiGiờ Pháp văn có cậu học trò nhỏ
Không thuộc bài mãi đứng âu loBỗng đôi mắt sáng trưng rất lạ
Vị cứu tinh đâu đó hiện về
Cậu quay mặt ngước nhìn cô giáo
Rồi tự tin lên giọng thảng nhiên
" Mademoiselle, parlez-moi d'amour " *
Cả lớp học lặng im phăng phắc
Chút sững sờ cô giáo lướt qua nhanhHỏi ra mới biết hôm qua
Em làm biếng học đi vào LIDO **
Đâu ngờ cái tựa cuốn phim
Là câu giải đáp cho bài học quên !
Cô giáo ngày xưa tình đứt đoạn
Chỉ một lần chỉ một lần thôi
Chia tay từ độ thu vàng lá
Anh đã xa rồi , xa thật xa
Chiều nay cuối phố mình em bước
Thầm gọi người thương đến ngút ngàn
Người đi mất hút vào sâu thẳm
Chỉ còn nỗi nhớ nhớ miên man
Đồi thông vắng thẫn thờ hoang lạnh
Trơ một màu héo úa vây quanh
Tim buồn mở cửa mong manh
Để nghe đâu đó mọc cành tương tư...
tôn thất phú sĩ
* Parlez moi d'amour est un film français réalisé par Sophie Marceau
** LIDO , tên một rạp chiếu bóng tại Đà Nẵng thập niên 1960
*** Giáo sư Pháp Văn Trường Phan Châu Trinh Đà Nẵng_______________________________________
41
PARIS QUÊ HƯƠNG TÔI ?
Hai mươi bảy năm ... đời trầm lặng
Paris nhẹ gót bước phong trần
Mưa nắng hai mùa thêm tuyết phủ
Quên ngày vượt biển lắm gian truân
Quê hương vẫn còn cơn ác mộng
Dòng sông Seine cứ ngỡ dòng HƯƠNG
Lững lờ nước chảy xuôi về bến
Êm ái trong tim rất lạ thường
Paris là thơ trong ảo giác
Thân tình gìn giữ khoảng đời tôi
Phải chăng có lẽ duyên trời đất
Sống giữa Paris tưỡng SaiGon
Vẫn có lúc thấy buồn ray rức
Đôi khi muốn quên cả Việt Nam
Chỉ sợ mai này thân thành bụi
Hồn về quê cũ biết nương đâu
Nhớ quá nhiều lúc đứng ngẩn ngơ
Xa trông ngọn núi ... núi xa mờ
May ra còn có con diều giấy
Để tôi thả mộng nhớ Quê nhà
Sực tỉnh lòng đau thấy thẹn thùng
Trong tôi chỉ có một QUÊ HƯƠNG
Ngày mai đất nước thanh bình lại
Tôi sẽ về theo dưới bóng cờ
Cờ vàng phất phới bay trong gió
Vàng cả trời thu cả nước NAM
Tôn Thất Phú Sĩ
Paris Nov. 2007_____________________________________
42
TRONG ĐÔI MẮT EM
Mắt em một cõi buồn thiu
Ta nghe nguyệt lặn bên triền núi cao
Trời xa xám ngắt một màu
Hương cây cỏ dại chôn sầu niềm riêng
Mắt em một cỏi ưu phiền
Ta gom góp gió thổi miền trầm luân
Mai về giũ áo gian truân
Lòng chùng ngọn sóng dặm ngàn biển khơi
Thôi đành xin một nụ cười
Làm viên thuốc ngủ quên đời lảng du
Ta đi vào chốn sa mù
Có em trong giọt mưa thu buồn buồn
Tình yêu ngọn đuốc vô thường
Con thuyền rời bến giữa trời mênh mông
Vọng về bên ấy ngóng trông
Em còn đứng đó để mong để chờ
Hồn ta hướng lạc phương mờ
Đêm đêm nghe nặng mộng hờ gối tay
Tôn Thất Phú Sĩ
19 Déc. 2007______________________________________
43
NẮNG LÊN RỒI
Con Suối mát chảy vào miền ước vọng
Tảng đá ngầm không ngăn nổi dòng sông
Nước xuôi nguồn tuôn vào vùng biển rộng
Ngập đôi bờ xoã cát trắng mênh mông
Trong mộng ảo ta đi tìm mặc tưởng
Thấy mơ hồ em đứng đó chơ vơ
Những xa xôi bỗng như con sóng vỡ
Đưa ta đi vào nỗi nhớ trùng vây
Có phải đây là mùa xuân ta đợi
Có trời xanh bên những nhánh nhung vàng
Đừng nói nữa em ơi đừng nói nữa
Mười ngón tay đan ray rức cho em
Lâu lắm rồi vẫn nghe hoài tiếng gọi
Mây vẫn bay biền biệt bốn phương trời
Ta lãng du thả tầm nhìn mắt ngóng
Sóng trong đời vẫn mãi mãi reo vui
Giấc mơ dài ta chưa đi trọn vẹn
Thương rất nhiều những ước hẹn mai sau
Đường quanh co dù có xa diệu vợi
Nắng lên rồi ... tôi đã có tình tôi...
tôn thất phú sĩ
Déc. 2007______________________________________
44
EM ĐI RỒI
Chia tay nhau, em trở về xứ lạ
Con phố chiều quay quắt thiếu người thương
Bên kia trời hẳn là cõi vấn vương
Để anh gọi tên em làm điểm hẹn
Chia tay nhau, như một lời nhắn nhủ
Mỗi ngày qua là mỗi nhớ nhung về
Tâm hồn anh ngọn núi lửa đam mê
Không yên nghỉ vở tan thành mảnh vụn
Em đi rồi Paris buồn gió cuốn
Chiều sông Seine đâu nữa bước song đôi
Hạnh phúc nào đưa thuyền tìm Bến Đợi
Anh thẩn thờ vuôn sới mối tình si
Có một lần cô đơn về bóp nghẹt
Trái tim anh đau nhói buốt đợi chờ
Anh gọi vô cùng vòng tay rộng mở
Ôm cho tròn hình bóng dáng kiêu sa
Có một lần anh đi qua bến mộng
Thấy em cười lồng lộng tóc mây đưa
Mùa thu về lá vàng rơi trước cửa
Vẫn xa xôi .. .vẫn sóng vỗ bạt ngàn
Con thuyền tình
BẾN ĐỢI
Tháng ngày trôi...
tôn thất phú sĩ
Déc. 2007_______________________________
45
SÔNG HÀN ĐÀ NẴNG
Tôi lớn khôn trong vòng tay của mẹ
Mang vào đời lòng hiền hậu của cha
Mái nhà xinh bên dòng sông uốn khúc
Nước vỗ về lời mẹ ru thiết tha
Bờ sông Hàn suốt một thời tuổi dại
Kết tình thân theo dòng nước lớn mau
Tôi bơi lội trong dòng sông hanh phúc
Tưỡng không bao giờ xa cách nhau
Mối tình đầu gởi trên cành phượng vĩ
Gió lao xao hoà điệu nhạc ve sầu
Trên ghế đá ngồi nhìn chiếc lá rụng
Sóng dập dồn đưa chiếc lá về đâu
Đà Nẵng của tôi ... sông Hàn yêu dấu
Thuở học trò mơ mộng một dòng sông
Để mai này tuổi đời vừa đủ mạnh
Sông đưa tôi vào biển rộng mênh mông
Tôi xa sông đi vào vùng biển mặn
Làm kình ngư ngang dọc khắp ngàn khơi
Nhỏ bé lắm dòng sông Hàn dịu vợi
Nhưng trong tôi thương nhớ biết chừng nào
Và từ đó giã từ con sông nhỏ
Xa quê hương ôm ấp một ngày về
Ai đã từng làm học trò Đà Nẵng
Mơ một lần tắm lại nước sông xưa
Mơ một lần ôm hôn dòng sông cũ
Sông Hàn ơi thương biết mấy cho vừa
tôn thất phú sĩ
Paris * tháng 10-2004___________________________________
46
NẾU...
Buổi sáng mai thức dậy
Lóng lánh ánh mặt trời
Đời dễ thương chi lạ
Đôi mắt ta sáng ngời
Rồi tình cờ đâu đó
Chợt thấy con bướm vàng
Quyến luyến cành hoa dại
Một ngày thật bình an
Nếu tình duyên ngang trái
Tan vỡ trong thương đau
Ngày sau là kỷ niệm
Suốt đời sẽ nhớ nhau
Tình vợ chồng chung thuỷ
Yêu thương đến trăm năm
Tình yêu đẹp tuyệt diệu
Giữ gìn đến ngàn sau
Tình mẹ cha cao quý
Anh chị em một nhà
Thương yêu cùng đùm bọc
Khu vườn nở đầy hoa
Tình bạn bè tri kỷ
Tâm sự bao nỗi niềm
Cho nhau tình lưu luyến
Ai hiểu bạn bằng ta
Tình yêu ôi ! tình yêu ....
Tình Quê Hương Tổ Quốc
Tình nhân loại bao la
Nắng ban mai chan hoà
Nếu đời là bể khổ
Có khổ mới nên người
Ai không một lần khổ
Đời đâu có gì vui
Rồi một mai ta chết
Xem như giấc ngủ dài
Ta về với cát bụi
Sẽ không còn của ai
Những gì ta đang có
Là hạnh phúc trong đời
Xin nâng niu gìn giữ
Đừng đứng nơi núi này
Trông về bên núi nọ ... Người ơi !
tôn thất phú sĩ
Paris 21 Juin 2006_________________________________
47
EM BÉ GÁI HỒ TÂY
Màn đêm buông chầm chậm
Lấp lánh vì sao hôm
Tôi lang thang đi dạo
Để mộng vào trong hồn
Gặp cô gái Hồ Tây
Đôi mắt xanh màu mây
Tuổi chưa tròn mười lăm
Đưa đón khách bên đường
Tóc rối đôi vai gầy
Người em nhỏ Hồ Tây
Bờ môi hồng nhợt nhạt
Ân cần lời mời mọc
Tôi cúi đầu đi nhanh
Trong em là Quê Hương
30 năm đổi mới
Ai cướp tuổi thơ ngây
Của người em vô tộiBóng đèn đường vàng vọt
Tôi chợt thấy xót xa
Trên bầu trời sâu thẳm
Ánh trăng soi lòng emÁnh trăng buông huyền dịu
Cỏ mềm ướt sương đêm
Lòng tôi rối tơi bời
Người em gái Hồ TâyQuê hương tôi ưu việt
Sao em phải thế này
Hồ Tây ôi Hồ Tây
Tôi đi giữa đường thương
Mà môi tôi mím chặt
Mắt tôi mờ hơi sương
30 năm lưu lạc
Tôi tò mò về thăm
Quê tôi chừ thế đó
Tôi đi từng bước thầm
Tôn Thất Phú Sĩ
Hanoi 8 - 2003
____________________________________
48
MÙA THU HÉ CỬA
Con sóc nhỏ đùa trên hoa cỏ dại
Tim chưa buồn mà đã hoá ngẩn ngơ
Bởi chút nắng thu còn đang bỡ ngỡ
Chiều bên kia dãy núi nhớ nhung hờ
Tôi đến đây chờ mùa thu đi tới
Chiếc lá đong đưa nửa vàng nửa xanh
Gió heo may hẹn hò sao chưa đến
Nên lá vẫn còn lưu luyến trên cành
Và từ đó tình yêu thêm tha thiết
Sương đầu mùa rơi nhẹ rất êm đềm
Tâm hồn ơi ! bỗng nhiên rung động mạnh
Mùa thu về ướt đẵm ánh trăng đêm
Lòng vẫn biết yêu nhiều là lãng mạn
Lá vàng rơi tình bỗng thấy hoang mang
Nhớ nhung ai chẳng biết nhớ nhung ai
Lòng chợt hiểu thì ra mình mới lớn
Tôn Thất Phú Sĩ
Canada - Oct.2003_______________________________
49
BIỂN VÀ TA
Ta vào biển lặng , nắng dâng lên
Gió mơn man mái tóc bồng bềnh
Biển như con gái e ấp thẹn
Môi hồng làm dáng nụ cười duyên
Ta với biển cùng chung một kiếp
Mênh mông dào dạt nước vỗ bờ
Quyến rũ đời trai tình biển gọi
Say mê theo Biển thuở còn thơ
Sóng xoã đầu ghềnh đến cuối non
Nghìn năm gặm nhấm núi đá mòn
Thấm thấu hồn ta từng mảnh vụn
Ngút ngàn đau thắt mảnh tình son
Và một ngày kia gió đổi mùa
Thuỷ triều dâng lòng Biển đong đưa
Tâm tư giấu kín điều chưa nói
Xin trút vào trong ngọn sóng đùa
Sớm muộn gì rồi cũng phải đi
Thong dong Biển thầm gọi ta về
Tuổi xuân còn lại niềm lưu luyến
Mộng hão huyền mơ mộng những gì
Tôn Thất Phú Sĩ
30 Avril 2007___________________________________
50
ĐƯỜNG XƯA
Con đường xưa lá thu bay
Chiều nay đi lại , chiều nay vắng người
Còn đâu vang tiếng em cười
Khi tôi giả bộ trượt chân bước nhào
Còn đâu giọng nói ngọt ngào
Em tôi khẻ đọc câu ca dao buồn
Con đường xưa mịt mù sương
Để tôi đi dưới trời thương một mình.
Đếm từng viên sỏi lặng thinh
Trong cô đơn lạnh từng cơn mưa ngà
Con đường em đã đi qua
Chiều nay đi lại chiều nay vắng người
Chơ vơ lòng nhớ khôn nguôi
Con đường hun hút ... cuối đường quạnh hiu
Tôn Thất Phú Sĩ
22 Jan. 2005
-
Commentaires